VIẾNG VƯỜN LỤC XÂM BẢO
Khu vườn Lục Xâm Bảo
Nói đến những khu vườn mang tính trữ tình và thơ mộng của Paris, không ai mà không nghĩ đến khu vườn Luxembourg. Có điều lạ, ở Paris có rất nhiều khu vườn rất đẹp nhưng vì sao vườn Luxembourg (Vườn Lục xâm bảo) lại được người Việt mình hay nhắc đến, và cứ mỗi lần nghe đến khu vườn này mình đều liên tưởng đến « mùa Thu với những chiếc lá vàng rơi » hay những mối tình thơ mộng để lại nhiều nhung nhớ ? Có phải chăng là do âm hưởng của những bản nhạc lời ca gợi cảm giúp ta nhớ đến kỷ niệm của những mối tình, những buổi hẹn hò vào những mùa thu với những chiếc lá vàng bay lả tả, với những chiếc ghế đá trơ trọi không còn gặp lại hình bóng người xưa như lời thơ của bài thơ « Mùa thu Paris » của nhà thơ Cung Trầm Tưởng hay của bản nhạc do nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu sáng tác lúc sang du học tại Paris đã gởi gấm nỗi niềm tâm sự qua những lời thơ điệu nhạc ?
Mùa Thu âm thầm
Bên vườn Lục xâm
Ngồi bên ghế đá
Không em ôi buốt giá từ tâm
(Trích bài thơ của nhà thơ Cung Trầm Tưởng)
Và bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc vào năm 1960.
Hay bài nhạc của Nhạc sĩ Phạm trọng Cầu :
Em ra đi mùa thu
mùa thu không trở lại
em ra đi mùa thu
sương mờ giăng âm u
em ra đi mùa thu
mùa thu không còn nữa
đếm lá úa mùa thu
đo sầu ngập tim tôi
Ngày em đi
nghe chơi vơi não nề
qua vườn Luxembourg
sương rơi che phố mờ
buồn này ai có mua?
từ chia ly
nghe rơi bao lá vàng
ngập giòng nước sông Seine
mưa rơi trên phím đàn
chừng nào cho tôi quên
Hôm em ra đi mùa thu
mùa thu không trở lại
lá úa khóc người đi
sương mờ dâng lên mi
em ra đi mùa thu
mùa lá rơi ngập ngừng
đếm lá úa sầu lên
bao giờ cho tôi quên (1)
Hay bài nhạc « Mùa Thu vàng ở Luxembourg » do nhạc sĩ Phú Ân sáng tác.
Lá rụng rơi đầy vườn Luxembourg
Chiều chầm chậm phía xanh giờ nắng
Em lãng đãng đi mùa thu vàng óng
Lá rụng rơi đầy Luxembourg
Ta bên nhau vườn rụng lá thu
Vài tuần trăng phủ đầy nắng lá
Chiều lãng đãng vai thầm thì gió
Lá rụng rơi đầy vườn Luxembourg
Ta bên nhau vườn rụng lá thu
Vài tuần trăng phủ vàng nắng lá
Chiều lãng đãng vai thầm thì gió
Với mùa thu vàng, vàng Luxembourg
Khu vườn Luxembourg còn có tên ngắn hơn do người địa phương gọi là « Luco » là một khu vườn thuộc quận VI của Paris, ngay giữa khu Quartier Latin. Khu vườn này được dựng lên vào năm 1612 do ý muốn của bà Hoàng hậu Marie de Médicis. Có phải chăng do vị trí thuận lợi hay do cấu trúc đặc biệt của vườn với những bức tượng của những danh tài như Beethoven, Baudelaire, Flaubert, Mendès- France, Frédéric Chopin mà nơi đây là nơi hò hẹn của những người khách dạo hay những cặp sinh viên học sinh hay những nhà hội họa, nhà văn đến để tìm nguồn cảm hứng ?
Ngay cả nhà thơ lớn của Pháp Gérard de Nerval đã gợi hứng và viết bài thơ « Une allée du Luxembourg »
Elle a passé la jeune fille […]
Parfum, jeune fille, harmonie…
Le bonheur passé, il a fui.
Với một diện tích trãi dài trên hai mươi ba hectares, với cách sắp xếp hài hòa với những bông hoa và những bức tượng của những danh nhân, ngoài những băng gỗ (những băng đá lạnh đã được thay vào bằng những băng gỗ), chưa kể là đặc biệt trong khu vườn này, ta thấy đầy dẫy những chiếc ghế « lưu động », du khách có thể dời ghế đến ngồi đọc sách hay ngắm cảnh, ngắm những đàn vịt bơi trong hồ hay ngồi đọc sách ở những góc yên tĩnh vào những ngày hè nắng ấm ?
Đặc biệt trong khu vườn này ta thấy có những cơ quan quan trọng như :
Ngoài những cơ quan trên, ta còn thấy những nơi dành cho du khách những giải trí bổ ích nhu có kiosque dành cho những người chơi nhạc. Một bể phun nước thật đẹp cấu trúc bởi hình bát giác với lối đi rộng và vào mùa hè với nắng ấm trãi dài trên bãi cỏ xanh um, nơi đây thường trẻ con nô đùa, thả thuyền trên nước bên cạnh cha mẹ đang ngồi đọc sách hay chuyện trò. Xa xa có sân thể thao, quần vợt. Ngoài ra nơi đây còn có một nhà hát múa rối, quầy bán sách, quầy bán nhũng thúc ăn nhẹ và các loại nước uống…
Khu phố La Tinh là một trong những khu phố nổi tiếng của Paris, và cũng là nơi thu hút nhiều du khách, những nghệ sĩ, nhà văn, những sinh viên trẻ, những người đang yêu, sẽ yêu và không yêu đến thả hồn mình trở về một dĩ vãng với những vui buồn, đắm chìm những phút giây trầm lặng của hiện tại hay hướng lòng mình đến một ngày mai với niềm tin và hi vọng ?
Diễm Đào
----------------------------------------------
(1)Mùa thu không trở lại
Sáng tác: Phạm Trọng Cầu
Automne sans retour
Tu t’en es allée un automne,
Un automne sans retour.
Un automne qui depuis, a cessé d’exister.
Les feuilles mortes de l’automne, je les avais comptées.
A leur aune, profond était le chagrin qui me rongeait
Le jour où tu t'en allais,
Je m'étais senti perdu, abattu.
Je traversais les jardins du Luxembourg.
La brume tombait, la ville en était voilée.
Cette tristesse, qui bien en aurait voulu ?
Depuis ton départ,
Combien de feuilles mortes avais-je écouté tomber,
Qui s’en allaient recouvrir la Seine.
Pluie qui tombait sur mes touches,
Quand est-ce donc pourrais-je oublier ?
Depuis ce jour d’automne où tu t’en es allée
L’automne jamais plus ne s’en est retourné
Les feuilles mordorées te pleuraient, toi qui t’en allais,
Quand la brume me montait aux cils.
Tu t’en es allée un automne
Quand les feuilles tombaient par saccades.
Je les avais comptées et senti ma peine qui grandissait.
Quand est-ce donc pourrais-je oublier ?
Một bản dịch - Une traduction - Thanh Bạch – T7 20081128 0856
Bai hat mua thu vang o luxembourg - Music
www.enghenhac.com/amnhac/baihat/mua-thu...luxembourg/loi147274.html - En cache
Nói đến những khu vườn mang tính trữ tình và thơ mộng của Paris, không ai mà không nghĩ đến khu vườn Luxembourg. Có điều lạ, ở Paris có rất nhiều khu vườn rất đẹp nhưng vì sao vườn Luxembourg (Vườn Lục xâm bảo) lại được người Việt mình hay nhắc đến, và cứ mỗi lần nghe đến khu vườn này mình đều liên tưởng đến « mùa Thu với những chiếc lá vàng rơi » hay những mối tình thơ mộng để lại nhiều nhung nhớ ? Có phải chăng là do âm hưởng của những bản nhạc lời ca gợi cảm giúp ta nhớ đến kỷ niệm của những mối tình, những buổi hẹn hò vào những mùa thu với những chiếc lá vàng bay lả tả, với những chiếc ghế đá trơ trọi không còn gặp lại hình bóng người xưa như lời thơ của bài thơ « Mùa thu Paris » của nhà thơ Cung Trầm Tưởng hay của bản nhạc do nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu sáng tác lúc sang du học tại Paris đã gởi gấm nỗi niềm tâm sự qua những lời thơ điệu nhạc ?
Mùa Thu âm thầm
Bên vườn Lục xâm
Ngồi bên ghế đá
Không em ôi buốt giá từ tâm
(Trích bài thơ của nhà thơ Cung Trầm Tưởng)
Và bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc vào năm 1960.
Hay bài nhạc của Nhạc sĩ Phạm trọng Cầu :
Em ra đi mùa thu
mùa thu không trở lại
em ra đi mùa thu
sương mờ giăng âm u
em ra đi mùa thu
mùa thu không còn nữa
đếm lá úa mùa thu
đo sầu ngập tim tôi
Ngày em đi
nghe chơi vơi não nề
qua vườn Luxembourg
sương rơi che phố mờ
buồn này ai có mua?
từ chia ly
nghe rơi bao lá vàng
ngập giòng nước sông Seine
mưa rơi trên phím đàn
chừng nào cho tôi quên
Hôm em ra đi mùa thu
mùa thu không trở lại
lá úa khóc người đi
sương mờ dâng lên mi
em ra đi mùa thu
mùa lá rơi ngập ngừng
đếm lá úa sầu lên
bao giờ cho tôi quên (1)
Hay bài nhạc « Mùa Thu vàng ở Luxembourg » do nhạc sĩ Phú Ân sáng tác.
Lá rụng rơi đầy vườn Luxembourg
Chiều chầm chậm phía xanh giờ nắng
Em lãng đãng đi mùa thu vàng óng
Lá rụng rơi đầy Luxembourg
Ta bên nhau vườn rụng lá thu
Vài tuần trăng phủ đầy nắng lá
Chiều lãng đãng vai thầm thì gió
Lá rụng rơi đầy vườn Luxembourg
Ta bên nhau vườn rụng lá thu
Vài tuần trăng phủ vàng nắng lá
Chiều lãng đãng vai thầm thì gió
Với mùa thu vàng, vàng Luxembourg
Khu vườn Luxembourg còn có tên ngắn hơn do người địa phương gọi là « Luco » là một khu vườn thuộc quận VI của Paris, ngay giữa khu Quartier Latin. Khu vườn này được dựng lên vào năm 1612 do ý muốn của bà Hoàng hậu Marie de Médicis. Có phải chăng do vị trí thuận lợi hay do cấu trúc đặc biệt của vườn với những bức tượng của những danh tài như Beethoven, Baudelaire, Flaubert, Mendès- France, Frédéric Chopin mà nơi đây là nơi hò hẹn của những người khách dạo hay những cặp sinh viên học sinh hay những nhà hội họa, nhà văn đến để tìm nguồn cảm hứng ?
Ngay cả nhà thơ lớn của Pháp Gérard de Nerval đã gợi hứng và viết bài thơ « Une allée du Luxembourg »
Elle a passé la jeune fille […]
Parfum, jeune fille, harmonie…
Le bonheur passé, il a fui.
Với một diện tích trãi dài trên hai mươi ba hectares, với cách sắp xếp hài hòa với những bông hoa và những bức tượng của những danh nhân, ngoài những băng gỗ (những băng đá lạnh đã được thay vào bằng những băng gỗ), chưa kể là đặc biệt trong khu vườn này, ta thấy đầy dẫy những chiếc ghế « lưu động », du khách có thể dời ghế đến ngồi đọc sách hay ngắm cảnh, ngắm những đàn vịt bơi trong hồ hay ngồi đọc sách ở những góc yên tĩnh vào những ngày hè nắng ấm ?
Đặc biệt trong khu vườn này ta thấy có những cơ quan quan trọng như :
- Điện Luxembourg ngày nay là trụ sở của Nghị Viện, và cũng là cơ quan chịu trách nhiêm bảo quản nơi đây.
- Viện bảo tàng Luxembourg, phụ trách những công trình triển lãm nghệ thuật.
- L’Orangerie (Vườn ươm cam) là nơi tập trung nhiều cây cỏ. Và vào mùa hè thì nơi đây thường tổ chức những buổi triên lãm ngắn hạn.
- Hôtel de Vendôm, ngày nay thuộc truờng Mines Paris tech (trường Mõ Paris).
Ngoài những cơ quan trên, ta còn thấy những nơi dành cho du khách những giải trí bổ ích nhu có kiosque dành cho những người chơi nhạc. Một bể phun nước thật đẹp cấu trúc bởi hình bát giác với lối đi rộng và vào mùa hè với nắng ấm trãi dài trên bãi cỏ xanh um, nơi đây thường trẻ con nô đùa, thả thuyền trên nước bên cạnh cha mẹ đang ngồi đọc sách hay chuyện trò. Xa xa có sân thể thao, quần vợt. Ngoài ra nơi đây còn có một nhà hát múa rối, quầy bán sách, quầy bán nhũng thúc ăn nhẹ và các loại nước uống…
Khu phố La Tinh là một trong những khu phố nổi tiếng của Paris, và cũng là nơi thu hút nhiều du khách, những nghệ sĩ, nhà văn, những sinh viên trẻ, những người đang yêu, sẽ yêu và không yêu đến thả hồn mình trở về một dĩ vãng với những vui buồn, đắm chìm những phút giây trầm lặng của hiện tại hay hướng lòng mình đến một ngày mai với niềm tin và hi vọng ?
Diễm Đào
----------------------------------------------
(1)Mùa thu không trở lại
Sáng tác: Phạm Trọng Cầu
Automne sans retour
Tu t’en es allée un automne,
Un automne sans retour.
Un automne qui depuis, a cessé d’exister.
Les feuilles mortes de l’automne, je les avais comptées.
A leur aune, profond était le chagrin qui me rongeait
Le jour où tu t'en allais,
Je m'étais senti perdu, abattu.
Je traversais les jardins du Luxembourg.
La brume tombait, la ville en était voilée.
Cette tristesse, qui bien en aurait voulu ?
Depuis ton départ,
Combien de feuilles mortes avais-je écouté tomber,
Qui s’en allaient recouvrir la Seine.
Pluie qui tombait sur mes touches,
Quand est-ce donc pourrais-je oublier ?
Depuis ce jour d’automne où tu t’en es allée
L’automne jamais plus ne s’en est retourné
Les feuilles mordorées te pleuraient, toi qui t’en allais,
Quand la brume me montait aux cils.
Tu t’en es allée un automne
Quand les feuilles tombaient par saccades.
Je les avais comptées et senti ma peine qui grandissait.
Quand est-ce donc pourrais-je oublier ?
Một bản dịch - Une traduction - Thanh Bạch – T7 20081128 0856
Bai hat mua thu vang o luxembourg - Music
www.enghenhac.com/amnhac/baihat/mua-thu...luxembourg/loi147274.html - En cache